Điếu văn Hoà Vân động đất

14.35 Ngày 28/3/2025

 

Tôi bước vào một căn phòng rộng lớn.

Trong phòng có rất nhiều người.

Tôi thấy toàn người quen, có những người tôi không gặp cách đây hơn cả chục năm rồi.

Có cả gia đình nhỏ, gia đình lớn của mình ở đây nữa.

Ồ, hoá ra đây là 1 đám ma!

Tôi chợt nhận ra tôi đang vô hình.

Tôi có thể nghe được những gì người ta đang nói.

Nhưng họ đều không nhìn thấy tôi, nghe thấy tôi hay chạm vào người tôi!

Tất cả họ đều đang nói về tôi!

Cái quái gì thế này!!!

 

Tôi giật bắn mình khi nhìn lên tấm phông in dòng chữ to đen trang trọng giữa căn phòng nhà tang lễ:

 

Vĩnh Biệt – Nguyễn Thị Hoà Vân

 

Đây là đám tang của tôi!

 

Họ đang nói gì về tôi?

 

Hết sức tò mò, tôi đi phía mấy đứa bạn cấp 1 đứng ở góc bàn.

  • Nhờ nó chết, tụi mình mới được gặp nhau thế này. Hơn 30 năm rồi ấy nhỉ. Vui ghê!!!

 

Ok, fine. Ít nhất mình chết cũng làm chúng nó vui nhỉ.

 

Ồ, mấy con bạn liên cấp 2,3 chí cốt kia rồi. Để xem chúng nó nói gì về mình.

  • Mày có biết sao nó chết không? À, động đất à? Kinh khủng nhỉ.
  • Tội nghiệp 2 thằng nhóc quá! Uh, cũng may nó mua bảo hiểm rồi nhỉ.
  • Tao vẫn nhớ, ngày xưa nó ngồi cùng bàn với tao, bữa nào trống tiết đều rủ nhau ra ruộng, đào trộm củ me rửa nước suối ăn ngon lành. Chắc chẳng có thứ gì trên đời này ngon bằng món đó quá.

 

Nghe con bạn nhắc lại mà sống mũi cay cay. Thèm một củ me dại rửa nước suối khủng khiếp… 

 

Chỗ kia có vẻ khá hơn. Ra đấy xem thế nào. 

  • Mẹ ơi, đột ngột quá mẹ nhỉ. Mẹ đừng buồn nhiều nhé. Chị Vân sẽ không vui nếu thấy mẹ buồn đâu. 
  • Uh, mẹ cũng không ngờ. Giờ mẹ chỉ còn có một con gái nữa thôi.

Mắt mẹ tôi đỏ hoe, giọng rưng rưng làm tôi suýt khóc theo.

Bố tôi đăm chiêu, đứng im lặng cạnh mẹ và em gái. Tôi chạy đến ôm cả ba người, mà chẳng ai thấy vòng tay siết chặt rung rung của tôi cả. 

 

Tôi buông tay, tiếp tục rẽ dòng người trong đám hiếu. 

 

Tôi lặng người. Hai con trai bé bỏng của tôi đang đứng cạnh ba nó.

Anh không nói gì. Vẫn dáng vẻ điềm tĩnh ấy.

Con Tun mặt sưng húp, chắc vì khóc nhiều.

Anh Minh đứng cạnh, cũng im lặng giống ba.

 

Nhìn gia đình bé nhỏ bên cạnh quan tài của mình, tôi nghẹn ngào không cử động được thêm được nữa, cứ đứng trân trân vậy cả tiếng đồng hồ. 

 

Một tiếng loa phát thanh cất lên. Là tiếng của người dẫn chương trình trong đám hiếu.

 

“Tất cả chúng ta có mặt ở đây để gửi lời vĩnh biệt tới chị Nguyễn Thị Hoà Vân. 

Hơn 40 năm qua, chị đã đạt được những thành tựu đáng tự hào. Xin mời lần lượt chúng ta hãy cùng nói lời cảm ơn chị ấy.

  • Cảm ơn Hoà Vân. Cảm ơn Vân đã giúp gia đình tôi gia đình tôi định cư Canada thành công. Thay mặt các gia đình thành công khác, chúng tôi xin gửi lời biết ơn chân thành tới chị.
  • Cảm ơn Hoà Vân vì đã là đối tác đáng tin cậy của chúng tôi trong suốt thời gian qua.
  • Con biết ơn mẹ Vân vì sáng nào cũng đi học và nuôi con trong suốt 11 năm qua. Ăn cùng mẹ, đi chơi cùng mẹ, nói chuyện trước khi ngủ cùng mẹ… Lúc nào có mẹ cũng thật tuyệt vời. 
  • Con cảm ơn mẹ vì đã đi cùng con suốt 16 năm qua. Mẹ đã cho con được thử làm mọi thứ, không sợ sai, không sợ bầy bừa. Giờ con có thể tự lập làm mọi việc trong nhà và mọi người rất tự hào về con. 
  • Mẹ cảm ơn con vì đã là con gái đầu lòng tuyệt vời của bố mẹ.
  • Bố cảm ơn con vì con luôn lắng nghe bố, để bố biết rằng bố luôn luôn là niềm tự hào của các con. 
  • Cảm ơn cô Vân đã kết nối để có lớp Taekwondo này, để thầy và trò lớp mình được rèn 
  • Cảm ơn em Hoà Vân. Một bí thư chi đoàn gương mẫu, một thành viên tích cực đã đóng góp nhiệt tình cho liên chi.  
  • Cảm ơn chị Hoà Vân. Chỉ đứng nhìn từ xa và thấy những sự thay đổi tuyệt vời của chị, cũng đủ động lực để khiến em đăng ký vào học EC. Biết ơn chị.  
  • Cảm ơn vợ dấu yêu. Người luôn chung thuỷ, chân thành, vị tha và dịu dàng với anh. 

 

Tôi nghe lần lượt từng người chia sẻ mà nước mắt rơi lã chã như mưa. Chắc là vì hạnh phúc, bất ngờ và bị hoà vào cảm xúc chung của mọi người. 

 

Tôi bắt đầu ngồi đếm lại các thành tựu mọi người vừa kể, và lần lượt đánh giá xem, thành tựu này được bao nhiêu điểm. 

  1. Giúp các gia đình có visa và định cư thành công – 5
  2. Trở thành đối tác đáng tin cậy  – 9
  3. Làm mọi thứ cùng Tun  – 8
  4. Cho Minh được làm mọi điều Minh muốn  – 8
  5. Con gái yêu của mẹ – 6
  6. Làm bố tự hào là bố của con – 7
  7. Mở lớp Taekwondo cho các con – 8
  8. Bí thư đoàn năng nổ – 8
  9. Truyền cảm hứng cho người trong lớp của thầy Phạm Thành Long – 8
  10. Một người vợ chung thuỷ, chân thành, vị tha – 8

 

Vậy là tất cả đều chưa đạt 10. Nếu tôi được sống lại, tôi cần làm gì? Tôi sẽ làm khác như thế nào để đạt được 10 điểm?

 

  1. Giúp các gia đình có visa và định cư thành công – Tôi cần giúp nhiều người, nhiều gia đình hơn nữa. Mục tiêu ít nhất 50 gia đình mỗi năm. 
  2. Trở thành đối tác đáng tin cậy  – Tôi cần xây dựng thương hiệu cá nhân mạnh mẽ hơn hơn nữa để các đối tác tốt nhất có thể gửi dịch vụ cho tôi. 
  3. Làm mọi thứ cùng Tun  – Tôi cần hoàn thiện mình tốt hơn, trở thành người mẹ lắng nghe con nhiều hơn, tham gia cùng các sự kiện quan trọng của con nhiều hơn. 
  4. Cho Minh được làm mọi điều Minh muốn  – Tôi cần tạo cơ hội cho con để phát triển sự tự tin nhiều hơn. Tôi cần kiếm nhiều tiền hơn để con có nhiều quyền chọn hơn. 
  5. Con gái yêu của mẹ – Tôi cần nhắn tin, gọi điện, ghé thăm mẹ nhiều hơn. Tham gia các sự kiện của mẹ cùng các hội phụ nữ, đi theo chụp ảnh, cổ vũ mẹ. Chia sẻ các niềm vui của mình để mẹ được vui hơn. 
  6. Làm bố tự hào là bố của con – Con sẽ còn nhắc mãi những ngày cơ hàn, mỗi bữa cơm chờ bố, ông phó hiệu trưởng phải đi đào giếng thuê kiếm thêm cho gia đình. Mỗi lần bố chưa về ăn cơm, con chỉ sợ đá rơi vào đầu làm con mất bố, bị mồ côi bố, rồi ai sẽ nuôi con. Đến thăm bố nhiều hơn, để được nghe bố ngồi gọi điện chúc Tết với ông hàng xóm cũ, kể chuyện con gái lớn tôi thế này, con gái út tôi thế kia. Hạnh phúc của bố thật đơn giản. Và con hứa sẽ chỉ làm điều tốt để bố luôn tự hào về con. 
  7. Mở lớp Taekwondo cho các con – Tôi sẽ vẫn tập cùng các con, không bỏ buổi tập nào. Để được nhìn thấy các con, được tập cùng con, được đưa con đi thi, được ôm con, đưa con đi ăn, đi chơi khi con thi trượt. Để mạnh mẽ, chăm chỉ tập luyện mỗi kỳ thi lên đai. Để được hồi hộp, được vỡ oà mỗi khi vượt qua chính mình, cùng nhau phát triển, khoẻ mạnh hơn, mạnh mẽ hơn. 
  8. Bí thư đoàn năng nổ – Thời sinh viên đã qua, nhưng những ngày tháng hè tình nguyện vẫn đọng nguyên tinh thần nhiệt huyết ấy. Hãy giữ tinh thần ấy và bước tiếp nhé Vân ơi. 
  9. Truyền cảm hứng cho người trong lớp của thầy Phạm Thành Long – Hãy cứ là chính mình. Làm và hành động. Mạnh mẽ hơn. Có thể mình không là gì với nửa thế giới trên cao. Nhưng với nửa thế giới còn lại, tôi lại là niềm động lực to lớn cho họ. Tôi ơi, hãy tự hào về mình và làm tiếp nhé. 
  10. Một người vợ chung thuỷ, chân thành, vị tha – Nói chuyện, dành thời gian quan tâm và ôm anh nhiều hơn. Nói với anh nhiều hơn rằng: chỉ cần được sống cạnh anh hàng ngày đã là một niềm vui to lớn của em rồi. Ước mơ cả chục năm thời còn là học sinh, sinh viên, đi làm. Ngày đó, tôi từng ước: Chỉ cần được sống bên cạnh mối tình đầu này, tôi nguyện cân cả thế giới. Ước mơ ngày đó giờ đã thành hiện thực. Cớ sao mình không trân trọng nó mà còn đòi hỏi cao hơn?

 

….

Đám tang vẫn còn kéo dài.

Còn tôi thì phải sống dậy đây. Tôi còn nhiều DMO phải làm lắm. 

Trận động đất rung lắc ấy không thể giết chết tôi được. 

Tôi sống dậy để làm tiếp DMO đây…

Leave A Comment